Aller au contenu

Page:Paul Joüon - Grammaire de l’hébreu biblique, 2e éd., 1947.djvu/569

La bibliothèque libre.
Le texte de cette page a été corrigé et est conforme au fac-similé.
נָגֵשׁ* approcher § 72[1]
15*
  1. Formes réelles de ce verbe défectif : au parfait נִגַּשׁ, au futur יִגַּשׁ § 72 g
  2. Fut. יִגַּשׁ : Sg. יִגַּשׁ, תִּגַּשׁ ; תִּגַּשׁ, תִּגְּשִׁי ; אֶגַּשׁ
    xxFut. יִפֹּל : Pl. יִגְּשׁוּ, תִּגַּ֫שְׁנָה ; תִּגְּשׁוּ (תִּגַּ֫שְׁנָה) ; נִגַּשׁ
  3. Fut. יִפֹּל : Sg. יִפֹּל, תִּפֹּל ; תִּפֹּל, תִּפְּלִי ; אֶפֹּל
    xxFut. יִפֹּל : Pl. יִפְּלוּ, תִּפֹּ֫לְנָה ; תִּפְּלוּ (תִּפֹּ֫לְנָה) ; נִפֹּל
  4. Impér. Sg. גַּשׁ, גְּשִׁי ; Pl. גְּשׁוּ, גַּ֫שְׁנָה
  5. Avec suffixes גַּשׁתּוֹ etc.
Paradigme 9. Verbe פ״י (avec י primitif) : יטב* être bon § 76[1]
Qal Hifil
Parf. *יטב, יָבֵשׁ הֵיטִיב
Fut. Sg. 3 m. יִיטַב, יִיבַשׁ יֵיטִיב
f. תִּיטַב תֵּיטִיב
2 m. תִּיטַב תֵּיטִיב
f. תִּֽיטְבִי תֵּיטִ֫יבִי
1 c. אִיטַב etc.
Pl. 3 m. יִֽיטְבוּ
f. תִּיטַ֫בְנָה
2 m. תִּֽיטְבוּ
f. (תִּיטַ֫בְנָה)
1 c. נִיטַב
Fut. avec ו inv. וַיִּיטַ֫ב וַיֵּ֫יטֶב
Impér. Sg. m. הֵיטֵב
f. הֵיטִ֫יבִי
Pl. m. הֵיטִ֫יבוּ
f. (הֵיטֵ֫בְנָה)
Inf. cst. (לְ)הֵיטִיב
Inf. abs. הֵיטֵב
Part. act. מֵיטִיב, מֵינֶ֫קֶת
  1. Le parfait n'existe pas ; suppléé par טָב (inf. טוֹב) § 76 d